Xem bài viết đơn
  #1  
09-12-2012, 10:38 PM
adminbao adminbao is offline
Đầy Tớ Của Nhân Dân
Facebook: https://www.facebook.com/tuthienbaocom

Default Phần cuối của Truyện Nữ Hoàng Ai Cập (KHÔNG PHẢI CỦA TÁC GIẢ @@)




Phần 1: Sao Sotelis

Một ngày đẹp trời, dân thành Têbê ùn ùn kéo ra đường đón đoàn đại quân Ai Cập thắng trận trở về sau hơn nửa năm chinh chiến. Hoàng đế Menfuisư đã thân chinh đi dẹp yên chiến tranh. Bằng mưu lược khôn khéo và tài quân sự xuất chúng, hoàng đế đã bắt 3 nước Hitaito, Asiria, Babylon và một số tiểu quốc nhỏ khác quy hàng. Tiếng cười nói râm ran, cả kinh thành hân hoan, phấn khởi chào chiến thắng lừng lẫy, trong lòng xiết bao tự hào về vị hoàng đế vĩ đại của họ. Tất cả hồi hộp đứng đợi những người chồng. người cha, người con họ trở về.Carol cũng không phải ngoại lệ. Nàng bế trên tay hoàng tử nhỏ mới chào đời, đứng trước cổng thành chờ đợi Menfuisư về. như muốn ngất đi vì sung sướng. Nàng sẽ được gặp lại người chồng thân yêu sau những tháng ngày dài xa cách. Tiếng vó ngựa dồn dập ngày càng gần. Một đám bụi mù tung lên ở phía xa. Hoàng đế Menfuisư kiêu hùng dẫn đầu đoàn quân rầm rập tiến đến kinh thành, khắp mọi nơi vang dậy tiếng reo hò long trời lở đất. Từ xa, Carol đã trông thấy hình bóng hoàng đế đang cưỡi trên con ngựa phi nước đại, trong tấm áo choàng tung bay phần phật. Nàng hi vọng hơn bao giờ hết. Những nhung nhớ, đau buồn giờ đây sắp chấm dứt. Menfuisư cũng vậy. Chàng vui mừng nhìn mái tóc vàng óng của Carol phản chiếu ánh mặt trời lấp lánh. Chàng thúc ngựa phi nhanh hết mức có thể, mong được ôm lấy người vợ và đứa con nhỏ chưa biết mặt.Đến trước mặt carol, chàng vội giật giây cương. Con ngựa hí vang rồi dừng lại. Menfuisư như lao xuống ngựa, chạy đến ôm chặt Carol vào lòng.Giây phút xúc động không thể diễn tả bằng lời. Carol sung sướng trào nước mắt trong vòng tay của hoàng đế, giữa những tiếng tung hô của thần dân Ai Cập.
Menfuisư thì thầm:
-Carol... ta đã trở về rồi...
-Vâng _ Carol nghẹn ngào
_ Em đã mong chờ ngày này lâu lắm rồi. Cuối cùng chàng cũng đã trở về... Trở về bên em và con...
Menfuisư dịu dàng vuốt má đứa con nhỏ, chàng khẽ nói:
-Nó thật đáng yêu. Sau này, con chúng ta sẽ trở thành một vị Pharaon với những chiến công vang dội, hơn ta...Carol úp mặt vào vai chồng, thấm nhanh những giọt nước mắt vui mừng cứ tuôn chảy. Trong khi tất cả đang hạnh phúc trong niềm vui đoàn tụ, không ai ngờ một tấn bi kịch sắp diễn ra do âm mưu của người mà triều đình Ai Cập vẫn cho là một võ tướng trung thành.Đó chính là Ruka.Ruka, sau khi tận mắt nhìn thấy xác hoàng tử Izumin và hoàng đế Hitaito bị chính tay hoàng đế Menfuisư giết chết, trong lòng vô cùng uất hận, rắp tâm nuôi chí phục thù. Một mưu kế ghê gớm do chính hắn lập ra.Trong cung điện ngập tràn tiếng cười nói nhộn nhịp, tiếng đàn ca, nơi đang diễn ra buổi tiệc mừng thắng trận...Không ai nghi ngờ gì về Ruka_ cận vệ của Carol_ đang tiến về phía hoàng đế. Hắn quỳ dưới chân hoàng đế, dâng cho ngài một ly rượu khác để thay thế ly rượu đã cạn.-Kính mời bệ hạ...
- Ngón tay mang nhẫn của hắn gõ nhẹ vào thành ly, một thứ bột trắng rơi ra, tan vào ly rượu.Một thứ kịch độc, độc nhất mà người ta tìm thấy thời bấy giờ.Menfuisư cũng không để ý. Chàng còn đang đùa với đưa con trai nhỏ tên tay Carol, đang kể lại cho nàng nghe về chiến thắng vừa qua. Hạnh phúc ngập tràn, hai người không thể tin được một thảm cảnh sắp diễn ra, ngay trước mắt họ. Xung quanh Menfuisư cũng chỉ là các đại thần già và vài người cận vệ đang say trong men rượu.Và Menfuisư cầm ly rượu lên, kề môi vào ly rượu và uống một hơi dài. Ruka lặng lẽ nhìn toàn bộ sự việc diễn ra, cười thầm mãn nguyện.Một tiếng thét kinh hoàng vang lên. Hết thảy mọi người đều kinh hoàng đứng dậy. Chuyện gì đang xảy ra???Menfuisư gục xuống, hai tay chàng nắm chặt lại. Mặt chàng tái xám lại, toàn thân run bắn.
-Trong rượu có độc! -Menfuisư nghiến răng nói.
-Đúng vậy! Ngươi phải trả giá vì đã giết chủ ta _ hoàng tử Izumin!!! - Ruka cười gằn. Còn chưa ai kịp trở tay, Ruka đột ngột rút dao xông tới phía Carol - Còn cô nữa! Tất cả là do cô! Carol! Cô sẽ phải chết theo hoàng tử!!!!!!!


Phần 2: Cỗ xác ướp:

Carol cảm thấy mình chìm trong bóng tối vô định. Bốn bề xung quanh chỉ là những tầng sương mù dày đặc, không nhìn thấy bất cứ một ai, bất cứ một cái gì. Nàng thấy khó thở như bị một vật gì đó đè nặng lên ngực. Carol cựa mình, từ từ mở mắt. Đầu nàng đau nhức như búa bổ, cổ họng khô khốc, chân tay bủn rủn. Carol mệt mỏi nhìn ra chung quanh, giật mình. Nàng cố định thần xem mình đang ở đâu. Những tấm rèm cửa trắng đập phần phật vào cửa sổ. Những tấm khăn trải giường và chăn gối cũng màu trắng. Căn phòng toàn một màu trắng toát. Những khay dụng cụ, tủ thuốc. Bệnh viện...Carol bàng hoàng. Tại sao nàng lại ở đây? Nàng bước xuống giường, đi ra phía cửa sổ. Buổi bình minh rực rỡ bên bờ sông Nin. Một ngày mới lại bắt đầu với thủ đô Cairo hoa lệ, cùng những Kim tự tháp cổ xưa, những đền đài hùng vĩ. Nàng bắt đầu nhớ đến gia đình, đến các bạn, đến trường đại học Cairo. nàng nhớ lại tất cả những gì đã xảy ra với mình. "Lúc đó... mình đang đi tàu trên biển đến... đến Ả Rập làm lễ cưới với anh Apmando... Rồi mình bị một ma lực kéo tuột xuống biển. Từ lúc đó đến giờ...".Tiếng cửa phòng kẹt mở. Carol quay ra. Một nữ y tá trẻ bước vào.

-Chào em! Em đã tỉnh lại rồi à?

-Chào chị... Em đang ở đâu? Em bị làm sao vậy ạ?

-Em đang ở bệnh viện Cairo.

Carol ngơ ngác, không hiểu gì cả. Cô y tá thấy vậy nói tiếp:

-Người ta cứu dược em khi em đang trôi dưới sông Nin, khá gần đây. Bây giờ, em có thể cho chị biết về thân phận của mình được không?

Carol im lặng. Nàng không còn quá ngạc nhiên với cái quá khứ mập mờ của mình, những khi được tìm thấy dưới sông Nin, và không còn nhớ gì về thời gian trước đó. Thật bất tiện khi nói ra điều này với cô y tá, vì phải giải thích dài dòng trong khi đầu carol đang nhức như búa bổ, và trong lòng đang vô cùng sốt ruột. Nàng chỉ nói về thân phận và địa chỉ của mình. Ngay sau khi lắng nghe Carol, cô y tá ngay lập tức giật mình:

-Em chính là Carol _ cô gái được đồn đại là người bị mắc phải một lời nguyền???

Gương mặt Carol ngay lập tức trở nên buồn bã:

-Vâng...

Là người tinh ý, cô y tá chuyển chủ đề ngay:

-À, bây giờ thì em khoẻ rồi. Em làm thủ tục xuất viện nhé!

Carol chỉ gật đầu mà không nói gì thêm. Lòng nàng rối bời. Nàng nghi ngờ về chính bản thân mình với những biến cố khủng khiếp trước đây. Nàng làm thủ tục xuất viện nhanh chóng, và tìm về ngôi nhà của mình. Dinh thự nhà Rido khá gần đây, và do thông thuộc đường sá, Carol nhanh chóng tìm được đường về nhà. Nàng đứng trước cửa với biết bao bồi hồi, lo lắng và đau buồn

Carol nhức nhối với hàng trăm câu hỏi trước đây, ngập ngừng, như có cái gì đó ngăn không cho nàng bước vào nhà. Nàng không biết gì về tình hình gia đình và Apmando sau lần trên du thuyền về A rập, không biết gì về chuyện đứa con không cha của nàng trước kia, mà nàng cho rằng nó đã ra đời ở một nơi nào đó. Và đúng lúc đó, cánh cửa kẹt mở...Bà vú già Mari sững sờ nhìn Carol đang đứng chôn chân ở cửa nhà. Carol cũng đáp lại với một ánh mắt bối rối, ngơ ngác. Im lặng có đến một phút. và người đầu tiên phá tan bầu không khí nặng nề đó là Carol.

-Cô Mari...

Bà Mari run lẩy bẩy, định thần xem Carol đang đứng trước mặt mình là người hay ma.

-Carol... Có phải... có phải là cháu không?

-Cô Mari, là cháu đây!!!

_Carol chạy đến ôm chầm đấy bà, nức nở.Bà Mari mắt cũng đẫm nước. Bà không nói gì được với cơn xúc động. Đúng lúc ấy, thấy ầm ĩ ở phía bên ngoài, bà phu nhân Rido cùng hai con trai bước ra. Nói sao cho xiết nỗi vui mừng của họ khi gặp lại nhau.Và ngày tháng lại trôi qua...Carol trở về lần này không giống với những lần khác. Nàng trở nên trầm tư hơn, tinh thần rối loạn. Nàng luôn mơ thấy một giấc mơ kì lạ. Nàng chạy đuổi theo một người mặc một chiếc áo choàng trắng, với mái tóc dài tung bay trên một con đường dài vô tận. Nàng chạy hết sức những vẫn không thể đuổi theo người ấy - một thanh niên không nhìn rõ mặt. Rồi Carol chợt vấp ngã vào một không gian tối như mực. Chiếc bóng áo choàng trắng vụt qua bên, và biến mất...Nàng không thể lí giải điều này, nhưng cũng không muốn kể cho ai nghe hết. Carol dần dần xâu chuỗi hết tất cả các sự việc đã xảy ra từ khi bi kịch đến với nàng, và nàng đã có thể lờ mờ nhận ra sức mạnh huyền bí ẩn dấu trong bức phù điêu bằng đất sét tìm được trong lăng mộ, với những lời nguyền khủng khiếp của người Ai Cập cổ đại. Carol ngờ ngợ cho rằng chuyện mình đã bị vướng phải lời nguyền ghê gớm là có thật. Một tuần sau khi trở về, gia đình nhà Apmando lại mang lễ vật đến cầu hôn Carol như lần trước. Apmando vui mừng ra mặt, và tránh nhắc đến việc đứa con mà anh đã nhận làm cha. Carol cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần, và nàng miễn cưỡng nhận lời, phó mặc đời mình cho Apmando. Nàng không thấy quá đau buồn vì Apmando tốt bụng, thực lòng yêu thương mình, thé là đủ. Nhưng sâu thẳm trong trái tim, Carol vẫn luôn có cảm giác day dứt, nuối tiếc và đầy tội lỗi với người thanh niên tóc đen dài cùng chiếc áo choàng trắng trong giấc mơ. Nàng cố trấn an bản thân mình, cố cho rằng thật sai lầm khi vô vọng chạy theo một người trong mơ không có thực, chưa gặp bao giờ.Carol tưởng như số phận đã định đoạt, gắn chặt cuộc đời với Apmando, nhưng một ngày định mệnh đã thay đổi toàn bộ. Đó là lúc một cú điện thoại của sở cảnh sát trung tâm tại Cairo đến văn phòng nơi Raian đang làm việc...

- Thưa ngài Raian, chúng tôi vừa nhận được tin khẩn cấp!!!! Xác ướp Pharaon bị đánh cắp đã được chúng tôi lần ra manh mối!

- Cái gì?!! Có thật không?

-Raian sửng sốt

- Anh nói thật chứ? Có đúng là cái xác ướp đó không?

- Chúng tôi đã kiểm tra. Xác ướp nằm trong chuyến hàng của tên chuyên buôn bán đồ cổ Sidoki. Hiện giờ hắn đang cất giữ ở một nơi bí mật, dự định tuần sau hắn sẽ đem bán cho một tay tài phiệt người Anh.

-Vậy thì chúng ta cần khẩn trương lên! Tôi sẽ điều ngay một đội thám tử hạng nhất và một biệt đội cảnh sát chuyên nghiệp tới nơi các anh! Bằng mọi giá, chúng ta không thể để xác ướp rơi vào tay bọn bất nhân. Nó rất quan trọng.

-Vâng. Chúng tôi sẽ cố gắng, thưa ngài Raian...

Cuộc điều tra được tiến hành ngay sau đó. Cảnh sát nhanh chóng tìm được hang ổ của bọn buôn lậu, bắt tận tay Sidoki và đồng bọn của hắn, cùng vô số bảo vật quý giá. Xác ướp của vị Pharaon bí ẩn được trả về quê hương Ai Cập. Và lúc ấy cũng chính là ngày mà Carol sắp tổ chức lễ đính hôn với Apmando. Chỉ hai ngày sau thôi, nàng sẽ lên đường sang Ả Rập, và một tuần sau nàng chính thức là vợ Apmando-tỉ phú trẻ tuổi.Cỗ xác ướp được đặt vào đúng chiếc quan tài trong bảo tàng Cairo. Và Raian là người đầu tiên trong gia đình Rido được nhìn thấy nó, do mọi người còn đang rất bận. Đứng trước cửa bảo tàng, Raian bỗng thấy lòng mình vừa hồi hộp, mừng rỡ , vừa đau khổ, dằn vặt. Anh bước qua cánh cổng sắt mà bàn chân nặng nề như bị cắm xuống đất với vô vàn gốc rễ. Trong căn phòng nghiên cứu của bảo tàng Cairo, cỗ quan tài bằng vàng ròng gắn đá quý lộng lẫy được đặt trên chiếc tủ kính chính giữa, bên trên gắn vô số thiết bị hiện đại. Ánh mắt vừa chạm phải gương mặt lạnh bằng vàng đó, Raian cảm thấy như có một luồng điện mạnh chạy qua thân mình, làm tê rần các khớp xương. Anh giật mình đứng sững lại. Người quản lí bảo tàng nhìn Raian với ánh mắt ngạc nhiên, dò xét. Nhận thấy rõ điều này, Raian lập tức bước tiếp đến chỗ quan tài. Nhưng đôi mắt anh vẫn không khỏi chăm chăm nhìn vào lồng kính như bị hút hồn. Sự im lặng kéo dài khiến viên cai quản bảo tàng không kìm nổi một tiếng đằng hắng.

-À... ừm... Tôi có thể...

- Raian nói

- Tôi có thể xem xét kĩ hơn không? Ở đây có đủ phương tiện để mở cỗ quan tài chứ?

-Vâng, tất nhiên rồi. Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn tất cả, chỉ chờ ngài đến thôi.

Và ngay sau đó, mọi việc được tiến hành đúng dự kiến. cố quan tài được mở nắp, và từng lớp vải liệm cũng đực tháo ra. Khuôn mặt Raian dần dần trắng bệch. Raian xô ghế đứng dậy, tiến về phía cỗ quan tài với bộ dạng như người mất hồn. Đôi mắt anh trân trân nhìn vào cái xác khô khốc im lìm nằm trong tủ kính dày. Tay anh xoa nhẹ lên lớp kính. Raian thét lên một tiếng rồi ngã vật xuống. Hai tay anh ôm lấy đầu, toàn thân run rẩy, miệng lẩm bẩm:

'Thế này là thế nào? Tại sao? Là thế nào đây...".

Những người chung quanh chạy lai bên Raian, hoảng hốt"

-Ngài raian! ngài làm sao vậy?


-Ngài Raian!!

Đôi mắt Raian đỏ ngầu, thất thần, hai tay vẫn run lẩy bẩy.Bất chợt, Raian đứng bật dậy, vụt chạy ra khỏi cửa.

TÌM BÀI VIẾT KHÁC SEARCH TRÊN THANH TIM KIẾM PHÍA TRÊN WEB
ĐÃ CẬP NHẬT HẾT SÁCH GIẢI CÁC MÔN CÁC LỚP VUI LÒNG ĐÁNH TÊN BÀI KÈM LỚP PHÍA TRÊN TÌM KIẾM


Trả Lời Với Trích Dẫn