Go Back   ๑๑۩۞۩๑๑...TuThienBao.Com...๑๑۩۞۩๑๑ > VI - ♥ Không Gian IT ♥ > 27 - Ebook Tổng Hợp - SÁCH GIẢI FULL > Khoa Học Xã Hội > Văn Học Lớp 6


Tìm kiếm chủ đề bài viết ở đây trước khi hỏi TTB -Tìm bằng tiếng việt có dấu càng chính xác-Ví Dụ:Đánh vào Hwang mi ri để tìm truyện tác giả này
$$**=====DS Truyện Tranh Online=====**$$ $$**=====Truyện Tranh Mới Đang Update=====**$$

KHÔNG XEM ĐƯỢC ẢNH TRUY CẬP ĐỔI DNS CLICK VÀO ĐÂY


Trả lời
  #1  
17-09-2012, 07:32 PM
adminbao adminbao is offline
Đầy Tớ Của Nhân Dân
Facebook: https://www.facebook.com/tuthienbaocom

Default Hãy kể lại câu chuyện Bánh chưng, bánh giầy theo trí tưởng tượng của em




Bài 1:
Vua Hùng Vương thứ sáu mở cuộc thi chọn người nối ngôi. Vua ra điều kiện : trong lễ tế Tiên vương, ai làm vua hài lòng, người đó sẽ được truyền ngôi. Các lang liêu ( sau gọi là hoàng tử) liền tỏa đi khắp nơi tìm vàng bạc, châu báu, của ngon vật lạ để dâng lên. Thấy thế, Lang Liêu rất bối rối, hai mẹ con chàng ở ngoài cung đình nên rất nghèo, không thể tìm được đồ quý hiếm. Chàng băn khoăn, trằn trọc suy nghĩ…

Thế là sắp đến ngày lễ Tiên vương rồi. Ngày kia trong triều sẽ mở đại tiệc, hẳn các anh đã chuẩn bị được nhiều của ngon vật lạ lắm. Nào là nem công chả phượng, nào là huyết yến, vi cá…Vua cha rồi khen nức nở, chỉ việc chọn món nào ngon nhất mà thôi. Mình không ham gì ngôi cao, chỉ mong ước được sống bình yên như thế này thôi. Nhưng, dẫu sao cũng là tấm lòng, giá như mình có một món gì thật ý nghĩa dâng lên Tiên vương và cũng là thể hiện lòng thành kính đối với vua cha thì vẫn hơn.

Lang Liêu ngủ thiếp đi, trong mơ chàng thấy một cụ già râu tóc bạc phơ chống gậy đến, xưng là quan đại thần của Tiên vương trên trời, nói muốn đến giúp chàng.

Lang Liêu ạ, ta biết con tuy nghèo nhưng rất có hiếu. Con chỉ muốn có một món quà gì đó để dân lên Tiên vương và cũng để tỏ lòng hiếu thảo với vua cha phải không ? Vậy ta hỏi con, con làm nghề nông, trên đời cái gì cao nhất ?

Dạ, trời ạ !
Thế cái gì gần gũi và quý giá nhất ?
Dạ, đất ạ !

Vậy con hãy lấy những sản vật do chính tay con trồng cấy và nuôi nấng để làm ra món ăn gì đó vừa tượng hình được cho trời vừa tượng hình được cho đất. Đó chính là món quà quý nhất con có thể dâng lên Tiên vương.

Cụ già nói xong liền hóa thành một làn khói mỏng bay đi, Lang Liêu giật mình tỉnh dậy, nhớ lại giấc mơ vừa qua, chàng vô cùng mừng rỡ.

Sáng hôm sau, Lang Liêu nhờ mẹ lấy cho ít lá vẫn dùng làm bánh, chàng chọn thứ gạo ngon nhất, trắng nhất, mổ con lợn béo lấy những miếng thịt ngon nhất, béo nhất. Sau đó chàng lấy lá gói hai loại bánh, một loại vuông vức như mặt đất bao la, một loại tròn vành vạch như bầu trời buổi sớm. Xong xuôi chàng cho tất cả vào nồi luộc. Qua mấy canh giờ, mùi bánh chín bốc lên thơm nức cả làng xóm. Ai đi qua cũng ghé vào xem, khen rằng chưa từng có ai gói được thứ bánh ngon như thế.

Sáng hôm sau, mẹ Lang Liêu đội mâm bánh tròn đi trước, Lang Liêu đội mâm bánh vuông theo sau. Hai mẹ con vào đến cung thì mọi người cũng tề tựu đông đủ, các lang xưa nay vẫn ngầm khinh Lang Liêu nghèo khó, nay trông thấy mẹ con chàng đội bánh đến thì cười ầm lên. Lang trưởng bảo nhà vua.

Tâu phụ vương ! Người hãy xem Lang Liêu mang cái gì đến kia, có nên đuổi nó ra ngoài không ạ ?

Ấy chớ - nhà vua vội nói – của ngon không cốt lạ, vật quý không ở cái vỏ bên ngoài. Con chớ nên coi thường sự giản dị, mộc mạc.

Nói rồi đích thân nhà vua xuống bậc thềm đỡ hai mâm bánh của mẹ con Lang Liêu. Người đưa cho quan trị thần, truyền đặt vào chỗ trang trọng để lát cúng Tiên vương, các lang thấy thế không khỏi ngấm ngầm ghen tức. Có ai trong số họ được nhà vua ưu ái như thế đâu ? Một người nhân lúc nhà vua không để ý liền châm chọc.

Lang Liêu lấy thứ bánh ấy ở tầng mây thứ mấy đấy ?

Lang Liêu thật thà đáp :

Đâu có ! Toàn những thứ hai bàn tay em làm ra cả mà.

Sao lại có thể dâng lên vua những thứ tầm thường như thế ? Ngươi có biết rằng để có được những món quý lễ Tiên vương, ta phải cử người sang tận Tây Trúc không ? Những thứ chân quê vớ vẩn của nhà ngươi mà cũng đòi gọi là tế lễ ư ?

Lang Liêu lúc này mới hiểu được lòng dạ xấu xa của các bọn anh lang. Chàng không đáp, vẫn một mực tin ở lòng thành của mình.

Lễ Tiên vương xong, vua cùng các quan đại thần đi một vòng qua các mâm cỗ nếm thử. Đến mâm nào vua cũng chỉ nếm qua một miếng lấy lệ, tỏ vẻ không vui. Những gan hùm, tai gấu, tim voi, đến cả vi cá mập…Người cũng vẫn thường ăn hàng ngày, có gì lạ đâu ? Người buồn vì trước một thử thách như thế, các lang không nghĩ ra được cái gì có ý nghĩa, chỉ biết mỗi cách là đi các nơi khác tìm của ngon vật lạ.

Đến hai mâm bánh của Lang Liêu, Người bỗng dừng lại, ngẫm nghĩ. Từ hai mâm bánh bình dị toát lên một thứ mùi thật nồng nàn, thân thuộc. Mùi của nếp mới quyện trong sương sớm, của rơm tươi vừa gặt tỏa ra ngan ngát. Trong làn hương thoang thoảng, thấp thoáng bóng những người nông dân cặm cụi trên đồng, bên những cánh cò mải miết, phảng phất phía xa những làn khói lam chiều…

Người sai cắt bánh rồi chia cho mỗi người một miếng, ai ăn cũng tấm tắc khen ngon. Nhà vua hỏi Lang Liêu :

Ai bày cho con làm hai thứ bánh này ? Chúng có ý nghĩa như thế nào ?

Lang Liêu vội quỳ xuống thưa.

Muôn tâu vua cha. Thứ bánh tròn này chính là tượng cho bầu trời cao xa, nơi có đức Ngọc Hoàng cùng Tiên vương ngự trị, còn thứ bánh hình vuông này là tượng cho mặt đất rộng lớn, nơi có vua cha đang cai quản muôn dân, gìn giữ nền thái bình muôn thủa. Bánh được làm từ gạo nếp, đỗ xanh, thịt ngon do chính bàn tay con làm ra. Chính tấm lòng kính yêu của con đối với vua cha đã mách bảo cho con đấy ạ !

Vua đỡ Lang Liêu đứng dậy, nhìn thẳng vào mắt chàng, Người nói.

Con không những là đứa con có hiếu mà còn là một người rất yêu lao động, biết quý trọng những gì do bàn tay lao động làm ra.

Rồi trước mặt đông đủ văn võ bá quan, Người tuyên bố.

Như ta đã nói từ trước, người nối ngôi ta phải nối được chí ta, chí ta là muốn lo cho muôn dân được hưởng thái bình muôn thủa, ngày càng no đủ, sung túc. Muốn làm được điều đó, người đứng đầu thiên hạ phải hiểu được nghĩa lý của trời đất, phải biết yêu lao động, trân trọng từng hạt gạo do người nông dân đã phải một nắng hai sương, lam lũ vất vả làm ra. Lang Liêu tuy không phải là con trưởng, xưa nay cũng không mấy khi được ta quan tâm săn sóc nhưng nó lại là người gần ta và hiểu được ta hơn ai hết. Từ hôm nay, ta tuyên bố, Lang Liêu chính là người thay ta trị vì thiên hạ.

Mọi người nhất loạt quỳ xuống, hô vang.

Đức vua vạn tuế !

Nhà vua nói tiếp.

Ta cũng tuyên bố, từ nay trở đi sẽ lấy hai thứ bánh này để cúng tổ tiên. Thứ bánh vông này gọi là bánh chưng, bánh tròn gọi là bánh giầy.

Triều vua Hùng Vương thứ bảy đã được lập ra như thế đó, và hai thứ bánh chưng, bánh giầy ấy cùng với phong tục cúng lễ tổ tiên ngày Tết, vẫn còn được lưu truyền cho đến mãi bây giờ.

Bài 2:

Đề bài: Trong vai Lang Liêu, kể lại chuyện Bánh chưng, bánh giầy.
Bài viết
Buổi tối hôm ấy, trăng sáng vằng vặc in rõ từng cành gạch. Tôi ngồi lặng yên
nghe mẹ đọc truyện Bánh chưng, bánh dày. Giọng của mẹ thật ngọt ngào, ấm áp.
Hình ảnh chàng Lang
Liêu hiền lành chân chất cứ hiện lên rõ nét trong trí tưởng tưởng của tôi. Trăng
sáng quá!
Gió lại hiu hiu thổi, tôi cảm thấy lòng mình thật nhẹ nhàng trong trẻo, bước
chân tôi nhẹ tênh theo câu chuyện về chiếc bánh mẹ vừa kể.
Bước chân tôi lang thang trên những cánh đồng ngạt ngào hương lúa, xa xa
những triền khoai lang xanh rờn, bỗng tôi thấy một anh nông dân đang cặm cụi
nhặt từng ngọn cỏ trên ruộng lúa. Nhìn gương mặt anh có nét gì đó quen quen, tôi
bước lại gần hơn:
- A! Chào anh Lang Liêu! Sao anh lại ở đây? Tôi reo lên thích thú khi nhận
ra đó chính là Lang Liêu, chàng trai hiền lành trong câu chuyện Bánh
chưng, bánh dày.
Nghe thấy giọng nói lảnh lót của tôi anh nông dân ngừng tay làm, nhìn tôi mỉm
cười, nói:
- Chào em gái! Lẽ ra anh phải hỏi em điều đó chứ!
Tôi chợt hiểu và giới thiệu:
- Em quên mất, em là Lan, năm nay em học lớp 6, ngày mai lớp em có tiết
văn học về
Bánh chưng, bánh dày thế mà hôm nay em lại được gặp anh, thật là vui quá!
Nghe nhắc đến chuyện bánh chưng, bánh dầy anh nông dân có vẻ trầm ngâm, tôi
thì vô cùng sung sướng vì đây là một cơ hội hiếm có để được nghe chính chàng
Lang Liêu kể cho nghe về cuộc đời của mình. Đoán được suy nghĩ của tôi anh mỉm
cười và nói:
- Em có muốn anh kể cho em nghe về cuộc thi tài kén vua của phụ vương anh
không?
Tôi thích thú:
- Có ạ! Anh hãy kể cho em nghe đi.
Lang Liêu đưa đôi mắt nhìn ra xa, anh bắt đầu kể, giọng như trầm xuống.
- Ta sinh ra trong một hoàn cảnh khá đặc biệt, mẹ ta chẳng được vua yêu chiều
như những vương phi khác nên khi sinh ra chỉ có mẹ con quấn quýt bên nhau,
chẳng bao lâu bà mất sớm, để lại ta một mình côi cút. Thế là cũng từ đó ta chăm
chỉ với ruộng đồng, khoai lúa. Cuộc sốngcứ ngày tháng thoi đưa, chẳng mấy chốc
ta đã thành chàng trai trưởng thành, mạnh khoẻ.
Ngày ngày, ta vui với công việc đồng áng của mình, chẳng dám màng đến công
danh, bổng lộc của triều đình. Một hôm, đang lúi húi vun mấy khóm khoai trước
nhà bỗng ta nhận được lệnh vua vời vào chầu.
- Thế anh có lo lắng không? Tôi sốt sắng hỏi.
Lang Liêu chậm giãi trả lời:
- Ta cũng cảm thấy hơi lo lắng vì lâu rồi không vào triều, biết đâu phụ vương
giận hoặc đau yếu. Bởi vậy, sau khi nhận được lệnh, ta vội vã thay quần áo
vào chầu phụ vương.
Trên đường đến đấy, ta đã nghe nói vua cha nay cảm thấy già yếu nên muốn tìm
một người nối ngôi, chỉ cần người đó có tài chứ không nhất thiết là con trưởng hay
con thứ.
Khi ta đến nơi, tất cả mọi người đã đến đông đủ và tất nhiên có cả các anh của ta.
Trên ngai vàng, vua cha đã có vẻ già yếu hơn trước nhiều. Sau khi tuyên bố lí
do của buổi triệu tập, Ngài nói:
- Tới ngày lễ tiên Vương, ai làm vừa lòng ta thì ta sẽ truyền cho người ấy
ngôi báu để tiếp tục trị vì đất nước.
Nghe đến đây tôi lại buột miệng hỏi:
- Chắc anh lo lắng lắm khi nhận được tin này bởi anh rất nghèo, đâu có
những thứ quý giá dâng lên vua cha.
Lang Liêu nhìn tôi gật đầu, chàng tiếp:
- Sau khi nghe lời vua cha phán truyền, các anh của ta có vẻ rất vui mừng vì
trong tay họ có biết bao ngọc ngà châu báu, họ muốn gì mà chẳng có, còn ta
nhìn khắp nhà chỉ thấy toàn lúa, sắn, khoai, không có thứ gì là giá trị cả,
biết lấy gì để dâng lên Tiên Vương.
Thực ra ta cũng không có ý tranh giành ngôi báu nhưng ta cũng muốn làm đẹp
lòng phụ vương.
Suốt mấy ngày sau đó, ta mất ăn mất ngủ vì nghĩ đến món quà sẽ dâng lên
phụ vương.
Lòng ta ngổn ngang trăm mối, nếu đi mua đồ quý như các anh của ta thì ta
không có tiềncòn nếu dâng lên chỉ khoai và sắn thì chắc chắn phụ vương sẽ buồn
lòng vì những thứ tầm thường đó. Một đêm, sau một hồi trằn trọc suy nghĩ ta liền
ngủ thiếp, trong giấc ngủ, ta thấy một vị thần hiện lên mách rằng: hãy lấy chính
những sản phẩm mà mình làm ra để dâng lên Tiên Vương. Ta sung sướng và chợt
tỉnh giấc.
Ngay sáng hôm đó, ta bắt tay vào làm bánh như lời thần báo mộng. Ta tìm một
thứ gạo nếp ngon nhất đem vo thật sạch, lấy đậu xanh, thịt lợn làm nhân, dùng lá
dong xanh gói thành hình vuông, nấu một ngày một đêm cho thật nhừ. Và loại
bánh thứ hai ta nghĩ cần phải thay đổi nên ta đem gạo đồ lên, giã nhuyễn, nặn
thành hình tròn. Bánh hình vuông biểu tượng cho trời, bánh hình vuông biểu tượng
cho đất.
Đến ngày lễ Tiên Vương, ta đem hai loại bánh đó vào cung. Nhìn chồng bánh
bằng lúa gạo của ta, không ít người xem thường bởi nó vô cùng bình thường so với
những món sơn hào hải vị, nem công chả phượng của các lang. Ta cũng chẳng hi
vọng điều gì cả mà chỉ mong đẹp lòng tổ tiên bằng chính tấm lòng thành của mình.
Tất cả các lễ vật được bày ra trước mặt đức vua, ai ai cũng hồi hộp hi vọng vua
cha chọn lễ vật của mình. Đức vua đi đi lại lại trước món lễ vật của các lang.
Gương mặt đăm chiêu có lẽ người đang băn khoăn giữa các món mà các lang dâng
lên. Vua cha nhìn mọi thứ với thái độ điềm tĩnh, người xem xét từng món ăn, nhấp
nháp sơ qua, gương mặt vẫn không biểu thị một thái độ gì, có lẽ người vẫn chưa
ưng ý một món ăn nào cả. Các anh của ta, nhiều người đã tỏ ra thất vọng khi thấy
vua cha lướt qua món ăn của mình rất nhanh. Hai loại bánh của ta được đặt ở sau
cùng, khi đứng bên mâm bánh của ta, người dừng hẳn bước chân, đôi mắt chăm
chú nhìn, có lẽ người thấy ngạc nhiên vì thực ra mâm bánh của ta trông khác hẳn
các món sơn hào hải vị khác. Sau khi nhìn ngắm, người liền cầm từng chiếc bánh
lên tỏ vẻ thích thú, bỗng người cất tiếng hỏi:
- Chiếc bánh này làm bằng gì hả Lang Liêu?
Ta bẩm:
- Thưa phụ vương! Hai loại bánh này được làm bằng gạo, đây là những sản
phẩm do chính bàn tay con làm nên.
Ánh mắt cha nhìn ta trìu mến, điều mà lâu nay ta ít thấy. Và sau khi nghe ta
giới thiệu cách làm cũng như ý nghĩa của từng loại bánh, vua cha vô cùng kinh
ngạc. Đức vua liền cắt ra cho tất cả mọi người cùng ăn, ai cũng tấm tắc khen ngon.
Vua cha nói:
- Trong tất cả các món lễ vật dâng lên Tiên Vương hôm nay, ta ưng ý nhất là
món bánh của Lang Liêu, nó vừa mang ý nghĩa là biểu tượng của đất trời,
của sự no đủ, đoàn kết vừa thể hiện được tấm lòng hiếu thảo của một người
con có hiếu. Do vậy, ta quyết định chọn Lang Liêu là người thừa kế ngôi vị.
Tôi thích thú nghe câu chuyện Lang Liêu vừa kể và cảm thấy vô cùng khâm
phục, kính trọng anh. Nhưng tôi ngạc nhiên vì thấy vua Lang Liêu chẳng khác gì
anh nông dân cả.
Đọc được suy nghĩ của tôi Lang Liêu cười lớn và nói:
- Hôm nay ta vi hành về nơi thôn quê để dạy dân cách cấy cày, chăm sóc lúa,
khoai.
Nói xong Lang Liêu liền tạm biệt tôi để đi ra phía ngoài xa kia, ở đó bà con
nông dân đang đợi anh. Vừa nói anh vừa bước đi rất nhanh, tôi liền gọi với theo:
- Anh Lang Liêu! Anh Lang Liêu! Cho em đi cùng với!
Vừa lúc đó tôi tỉnh giấc thấy mẹ đang ngồi bên cạnh, mẹ hỏi:
- Con vừa ngủ mơ đúng không? Mẹ thấy con ú ớ gọi ai đó.
Tôi dụi mắt tỉnh giấc, hoá ra tất cả chỉ là một giấc mơ. Một giấc mơ thật đẹp.
Thấy tôi vẫn ngồi mủm mỉm cười, mẹ liền bảo:
- Con dậy vào nhà ngủ đi để mai còn kịp đi học.
Vậy là giờ đây tôi hiểu vì sao cứ đến tết mẹ tôi lại gói bánh chưng. Chiếc bánh
chưng thật có ý nghĩa.
TÌM BÀI VIẾT KHÁC SEARCH TRÊN THANH TIM KIẾM PHÍA TRÊN WEB
ĐÃ CẬP NHẬT HẾT SÁCH GIẢI CÁC MÔN CÁC LỚP VUI LÒNG ĐÁNH TÊN BÀI KÈM LỚP PHÍA TRÊN TÌM KIẾM

Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời

ADS
Tags
bánh, câu, của, chuyện, chưng, em, giầy, hãy, kể, lại, theo, trí, tưởng, tượng
Ðiều Chỉnh
Xếp Bài




© Tuthienbao.com- TTB chúng tôi không cung cấp chức năng đăng ký thành viên để viết bài hay bình luận - Nếu có khiếu nại chung tôi sẽ xử lý
truyen tranh hay, truyen tranh online, ebook,ebook ngon tinh, van hoc lop 5,van hoc lop 6,van hoc lop 7,van hoc lop 8,van hoc lop 9,van hoc lop 10,van hoc lop 11,van hoc lop 12,
Powered by: vBulletin v3.8.2 Copyright ©2000-2024, Jelsoft Enterprises Ltd.