
CHƯƠNG 1
Mạnh đi chuyến xe trưa, về tới thành phố luc ba giờ chiều. Quý ròm  đang làm thí nghiệm khoa học trong phòng, nghe tiếng ồn ào vội tông cửa  chạy ra. Thấy thằng em cô câu đang ngồi giữa nhà, bà một bên nhỏ Diệp  một bên đang tíu ta tíu tít, nó mừng rỡ hét lên: - Mạnh! Thằng Mạnh cũng  mừng rỡ không thua gì Quý ròm. Nó đứng bật dậy, mặt tươi như hoa: - A!  Anh Quý! Quý ròm cười toe toét: - Mày ngồi xuống đi! Tao chứ có phải thủ  tướng đâu mà mày nghêng đón long trọng thế! Mạnh cũng toét miệng cười: -  Bữa nay anh không đi học hả? - Tao đi học buổi sáng! - Quý ròm nheo  mắt. - Buổi chiều tao phải ở nhà đón mày! - Anh chỉ trêu em! - Mạnh lón  lén. Quý ròm khụt khịt mu!i và đảo mắt dòm quanh: - Mày lên đây một mình  hả? - Dạ. -Thế cô Tư đâu? - Mẹ em phải ở trông nhà. - A! - Quý ròm bỗng  kêu - Mày trốn học đi chơi phải không? - Đâu có! - Mạnh gãi tai - Tụi  em được nghỉ! - Xạo đi mày! Hôm nay đã đến hè đâu! Thấy Mạnh bị ông anh  mình tra hỏi tới tấp, nhỏ Diệp bèn đỡ lời: - Trường anh Mạnh đang cho  người ta mượn làm địa điểm tổ chức gì đấy! Lời giải thích của nhỏ Diệp  làm Quý ròm tròn mắt: - Trời đất! Sao mày kêu thằng Mạnh bằng anh? Nó là  em mày mà! - Nhưng ảnh... lớn tuổi hơn em! - Nhỏ Diệp bối rối đáp. Quý  ròm nhún vai: - Nó lớn tuổi hơn thì nó ráng chịu chứ! Mày là vai chị,  mày phải kêu nó bằng em!
MẬT KHẨU NẾU CÓ: tuthienbao.com
DOWNLOAD